Virut là các thể ký sình nội bào bắt buộc, chúng chỉ có thể sinh sản bên trong một tế bào vật chủ. Một hạt virut đứng độc lập không có khả năng tự nhân lên – hoặc làm bất kỳ một việc gì khác, trừ việc lây nhiễm vào một tế bào vật chủ thích hợp.
Virut thiếu các enzim dành cho trao đổi chất và không chứa riboxom hoặc bất kỳ thiết bị nào khác dùng để tổng hợp protein của bản thân mình. Do vậy các virut độc lập chỉ là các bộ gen được bao gói nằm trên đường di chuyển từ tế bào này sang tế bào khác.
Mỗi loại virut chỉ có thể lây nhiễm và ký sinh một phạm vi giới hạn các tế bào vật chủ được gọi là biên độ vật chủ. Tính chuyển hóa với vật chủ này phụ thuộc vào mức độ phát triển của hệ thống nhận biết của virut.
Mỗi loại virut chỉ có thể lây nhiễm và ký sinh một phạm vi giới hạn các tế bào vật chủ được gọi là biên độ vật chủ. Tính chuyển hóa với vật chủ này phụ thuộc vào mức độ phát triển của hệ thống nhận biết của virut.
Virut nhận dạng các tế bào vật chủ của chúng bằng một sự ăn khớp “khóa-chìa khóa” giữa các protein nằm ở mệt ngoài của virut và các phân từ thụ thể đảo hiệu nằm trên bể mặt tế bào. (Có thể cho ràng các thi thể được hình thành trước vì chúng thực hiện các chức năng có lợi cho cơ thể. Một số virut có biên độ vật chủ đủ rộng để có thế lây nhiễm một vài loài. Virut cúm lợn chẳng hạn, cơ thể nhiễm cả lợn lẫn người, virut dại có thể nhiễm nhiều loài động vật có vú gồm gậm nhấm, chó và ngưởi. Trong các trường hợp khác, các virut có biên độ vật chủ hẹp tới mức chúng chỉ lây nhiễm một loài duy nhất.
Các virut của các sinh vật nhân chuẩn thường có tinh đặc hiệu mô. Virut gây cảm lạnh ở người thường chì nhiễm các tế bào bao phủ đường hô hấp trên của ngưởi mà chăng quan tâm đến các mô khác. Còn virut gây bệnh AIDS thì chỉ liên kết với một thụ thể đặc hiệu nằm trên một số kiểu tế bào bạch cầu.
Quá trình lây nhiễm bởi virut bắt đầu khi genom của một virut tìm cách xâm nhập vào một tế bào. Cơ chế mà theo đó axit nucleic xâm nhập vào tế bào chủ thay đổi tùy thuộc vào loại virut. Chang hạn, các phagơ T chăn sử dụng bộ máy đuôi phức tạp của chúng dể tiêm ADN vào một vi khuẩn. Khi đã nằm bên trong tế bào, genom virut có thể ra lệnh vật chủ của nó bằng cách tái chương trình hóa tế bào nhằm sao chép các gen virut và sản xuất protein virut. Da số virut ADN dùng các polimeraza của vật chủ để tông hợp genom mới theo khuôn mẫu do ADN virut cung cấp.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét